ôi viết về anh người mà tôi chưa từng gặp bao h!tôi mới chỉ nói chuyện vs anh 1 lần duy nhất!cái njk của anh thật là đặc biệt!callboy!nó gợi cho tôi bao nhiu là xúc cảm!theo như lời anh nói thỳ có thể anh năm nay khoảng 29-30 tuổi!có lẽ trong cuộc đời làm tư vấn viên của vnthutinh tôi sẽ hok bao h quên dc anh!1 cuộc đời quá gian lao vất vả!đầy bất hạnh!anh hok giống như những người khác!hok chào hỏi hay buzz njk tôi như những người khác đã làm!anh nói luôn vs tôi: nếu như tôi nói tôi đang buồn và rất rất buồn, tôi muốn tìm cái chết để chôn vùi tất cả thì bạn sẽ khuyên tôi những gì đây ?và rồi tôi dc nghe anh kể về cuộc đời của anh!ở 1 vùng quê hẻo lánh có 1 gia đình thuần nông sống rất hạnh phúc!cô con gái giỏi giang xinh đẹp còn cậu con trai thông minh ,đẹp trai lại ngoan ngoãn!họ sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ! người anh học khá chăm, năm nào cũng đạt loại giỏi !thời gian cứ thế trôi đi cho đến 1 ngày cậu con trai vào lớp 9.Cậu thik 1 cô bé cùng lớp.học giỏi xinh xắn vs đáng yêu!sau bao nhiu ngày đeo đuổi vất vả cậu cũng nhận dc cái gật đầu của cô bé! người con trai rất vui mừng! những cuộc hẹn hò đầu tiên diễn ra trong niềm vui và hạnh phúc!họ cùng nhau học tập cùng nhau phấn đấu vs tương lai tươi sáng đang hiển hiện trc mắt họ!cánh cổng trường đại học đang rộng mở chào đón họ!cuộc sống lại tiếp tục cho đến 1 ngày!chiều 30 tết cậu hẹn người yêu đi chơi vs cô bé đã từ chối với lí do phải chở mẹ đi mua đồ!cậu con trai lại lặng lẽ đi chợ 1 mình! nhưng đều đáng buồn không phải vì anh ta lẻ loi lúc này mà là chuyện nhìn thấy cô bé đang tay trong tay cười nói rất vui vẻ vs 1 người con trai khác! người con trai ấy rất buồn nhưng cũng cố kiềm nén chào hỏi xả giao như những người bạn bình thường đêm ấy người con trai không ngủ, rồi đêm sau nữa, đêm sau nữa…….. cho đến ngày cả 2 phải vào trường đi học sau những ngày nghỉ tết không mấy gì vui!cậu đã chờ đợi 1 lời giải thik nhưng thứ mà cậu nhận dc chỉ là 1 cái lắc đầu trong làn nước mắt !rồi một tuần,2 tuần,1 tháng, 2 tháng ... người con trai và người con gái ấy không nói chuyện ,cô bé dường như tránh mặt cậu vs cô nghỉ học nhìu hơn!và rồi vào 1 ngày u ám cậu cũng nhận dc cái mà cậu chờ! một cuộc hẹn bí mật tại một nơi bí mật của hai người cô bé đã hok thể chịu đựng dc khi cậụ bé ngày ngày lầm lì ít nói mất đi vẻ hoạt bát khi xưa! rồi bất chợt người con gái ấy lao vào lòng người con trai khóc nức nở tiếng nói nghẹn ngào của người con gái như xé lòng người con trai: em yêu anh! em không thể kiềm chế bản thân! em xin lỗi anh! lẽ ra em không nên làm cho anh buồn! em đã cố tình sắp đặt cho anh gặp em vào cái đêm 30 đó! em muốn anh quên em đi! em không muốn anh sẽ phải khóc vì em! người con trai lặng người, chỉ biết nghe người con gái rưng rưng nước mắt mà ngẹn ngào trúc bầu tâm sự.Nhưng những gì người con gái nói lúc này không có gì ghê gớm khiến chàng trai phải chết lặng! cái quan trọng là câu trả lời của người con gái dành cho câu hỏi định mệnh của người con trai: Sao em lại làm vậy???Tại vì em yêu anh, nhưng anh biết không em sắp vĩnh viễn rời xa anh mãi mãi!em bị ung tư máu, cuộc sống ngắn ngủi chỉ còn 2 năm hôm ấy hok chỉ có 2 người khóc mà ông trời cũng khóc!khóc thương cho đôi tình nhân bất hạnh!và từ đó cậu chăm chỉ học hành!cậu hok chỉ học cho cậu mà cậu còn học cả phần của người cậu yêu nữa!cậu đã quyết định sẽ kết hôn vs cô bé ngay sau khi cậu đỗ đại học vs cũng là lúc cô bé tròn 18 tuổi!hai gia đình biết hok thể phản đối nên vui vẻ vun vào cho cô cậu!những đêm thức trắng dùi mài kinh sử cuối cùng cũng đã có kết quả!cậu đã đỗ vào trường đại học ngôi trường mà cả 2 cùng mơ ước vs 1 điều hạnh phúc hơn là cậu sẽ dc sống chung vs người mà cậu yêu!khi nhà trường thông báo cho nghỉ 1 tuần để ôn luyện thy cử!cậu nhảy chân sáo về quê mang theo bao nhiu niềm nhung nhớ!về nhà để chăm sóc động viên người yêu khi ngày cưới của họ hok còn xa nữa!1 lần!trời trong xanh thời tiết dễ chịu cô bé ngỏ ý muốn dc ra ngoài hít thở hok khí trong lành!thật nguy hiểm vs cô khi tình trạng sức khoẻ của cô ngày 1 xấu đi!nhưng cuối cùng cô bé đã thuyết phục dc cậu!hai người đi dạo trên con đường đầy bông điên điển!họ đã dừng lại nơi mà ngày xưa họ thường hay hẹn hò!bến sông xưa!cỏ xanh mướt 1 màu!đột nhiên cô bé cầm tay cậu và rút chiếc nhẫn đính hôn trong tay cậu đáp xuống sông và nói:bi giờ anh dc tự do rồi!cậu buồn lắm nhưng đành chịu vì cô bé muốn thế!thế rôi 1 tuần ôn luyện ngắn ngủi đã trôi qua cậu lại phải lên trường để thy hết học kì!có nghĩa là cậu lại phải dời xa tỳnh yêu của mình!ngày cậu đi cô hứa sẽ cố gắng chờ cậu về!tiếng chuông reo hết giờ làm bài môn cuối cũng cũng là lúc cậu thở phào nhẹ nhõm vì hoàn thành tốt kì thy gay go,ác liệt và quan trọng hơn là ngày cưới của cậu đã dc xác định vào thứ 7 tới!cậu nhanh chóng về phòng thu dọn đồ đạc để về nhà!ra đến cổng trường cậu gặp cô bạn gái thân nhất của người yêu cậu đang chờ cậu! Một lá thư trao tay, kèm lời nói nghẹn ngào: Thắm vào phòng cấp cứu hồi 1h chiều anh Thuận à!bác sỹ nói 4h chiều nay sẽ rút ống thở để gia đình đưa về nhà!T có nhờ em đưa cho anh bức thư này!Nghe xong câu nói của cô bạn!tai cậu ù lên!bất kể trời đang mưa phùn cậu cũng cố gắng đạp thật nhanh để đến chỗ tình yêu của cậu! bây giờ là 3h35 rồi, vậy là còn 25 phút nữa! bằng mọi giá người con trai phải gặp người con gái lần cuối!vậy là cũng đến, 3h55’! chàng trai quăng xe trước cổng chạy vào trong:"chị cho em hỏi, Nguyễn Hồng Thắm, quê Long An đang nằm phòng nào vậy chị?"Người quản lý lật sổ kiểm tra:"Hồng Thắm quê Long An phải hok? bệnh nhân mất lúc 2h và được người nhà chuyển về rồi! "Vậy là người con trai đã chậm một bước, người con trai lao ra đường vừa chạy vừa khóc, người con trai đã không còn biết gì nữa! mọi thứ như tối sầm trước mặt,vs khi cậu tỉnh dậy bên cạnh cậu có rất nhìu người chăm sóc ba cậu,mẹ cậu….và khi đó đám tang người yêu cậu đã qua dc 3 ngày!thật bất hạnh cho cậu cậu đã chậm mất 2 lần cậu hok dc nhìn cô ấy lần cuối,hok dc đưa cô ấy ra đồng!người ta đưa bức thư của cô cho cậu!” em không muốn nhìn thấy anh khóc, nên anh đừng về dự tang của em nha, em cầu xin anh đó, anh đã chịu khổ nhìu rồi!nay em hok muốn anh phải tiếp tục khổ
thêm nữa!em lúc nào cũng mong anh có niềm vui bên người con gái khác !Thư là 1 người tốt!cô ấy cũng yêu anh!xin anh hãy để cho cô ấy chăm sóc anh thay em!đọc đến đọan ấy cậu hok nén nổi bực tức nên đã vò nát bức thư ném ra thật xa!cô ấy hok tyn cậu ư?hok nghĩ là cậu sẽ chung tình vs cô ấy ư?tại sao cô ấy hok đợi cậu?tại sao lại đối xử vs cậu như thế?những ngày sau đó cậu sống trong đau khỏi vs tuyệt vọng!muốn khóc mà hok thể khóc!nước mắt như chảy ngược vào trong tim cậu!trong thời gian đó M luôn bên cạnh cậu,ủng hộ cậu,giúp cho cậu dần dần trở lại cuộc sống bình thường!cậu cũng bít tình cảm mà Thư dành cho cậu!nhân 1 lần đi uống nước cậu đã nói xin lỗi Thư, cậu bít Thư yêu cậu nhưng cậu hok thể!Thư nói Thư hiểu rồi quay bước đi nhanh như thể sợ cậu nhìn thấy cô khóc!về đến nhà,cậu ngồi 1 mình lỡ đãng rồi chìm vào giấc mộng liêu trai lúc nào hay biết!trong giấc mộng ấy cậu đã gặp người cậu yêu!cô trách cậu sao hok đọc hết bức thư của cô?tỉnh dậy cậu cũng nghĩ rằng cậu làm như thế là quá đáng vs Thư!cậu gọi cho Thư định sẽ xin lỗi T vs nói cậu sẽ nghĩ lại!đầu dây bên kia nhấc máy vs người nhấc máy hok phải T mà là mẹ T!bà ấy nói trong nghẹn ngào nước mắt:"Thuận đấy hả cháu!con T bị tai nạn mất chiều nay rồi".Điện thoại trong tay cậu rơi lúc nào hok biết nữa!chỉ trong 1 thời gian ngắn ngủi cậu đã mất đi cả 2 người con gái quan trọng trong cuộc đời cậu!nỗi đau của cậu hok sao tả xiết!ông trời đã quá bất công vs cậu!vết thương trong tym cậu chưa kịp lành đã vội chảy máu!đau khổ cùng cực!cậu đã quyết định bằng mọi giá sẽ ở lại thành phố!cậu hok muốn về lại nơi niềm đau của cậu nữa dù gia đình cậu đã yêu cầu cậu về quê vì họ hok còn đủ sức để có thể lo cho cậu ăn học dc nữa!để có $ ăn học! cậu đã rất vất vả vừa làm vừa tranh thủ học tốt để giành học bổng!năm cuối thật tốn kém vs mức $ 300k mà gia đình cậu gửi lên thỳ quả thật là hok thể đủ!việc làm thêm để kiếm nhìu $ thật là hok phải dễ tỳm!cuối cùng nhờ vẻ ngoài bảnh trai cậu cũng đã dc nhận vào làm phục vụ ở 1 quán bar vs mức lương đủ để cho cậu trang trải chi phí học hành!1 hôm!tất cả các nhân viên phục vụ đều bận hết!cậu dc điều vào phục vụ 1 phòng có 2 khách nam!1 ông là giám đốc,1 người là phó giám đốc của 1 công ty!theo như lời họ nói thỳ họ đang ngồi chờ bạn của họ!họ mời cậu ngồi uống rượu cùng nhưng cậu từ chối!cuối cùng mời mãi mời mãi vì phép lịch sự cậu đã nhận lời!1 cốc ,2 cốc,họ hỏi cậu về chuyện tình yêu của cậu!như cởi dc hết tấm longf!niềm đau bấy lâu dấu kín nay lại có dịp giãi bày!cậu kể vs cuống hok biết bao nhiu là rượu!cuối cùng khi tỉnh dậy!trên người cậu hok còn 1 mảnh vải che thân!2 con người rác rưởi,tận cùng của xã hội đã làm gì người đàn ông của tôi thế này?cuối cùng cập đã chấp nhận bước vào cái thế giới đó chỉ để có $ làm luận văn tốt nghiệp!nhưng rồi vì 1 số lí do cậu đã hok thể thực hiện dc ước mơ tốt nghiệp đại học cảu mình!thất vọng chán chường cậu về quê và tham gia nghĩa vụ công an!trong đợt tập huấn cậu đã rất thân vs 1 đồng nghiệp!họ ở chung phòng!họ đi đâu cũng có nhau!hết đợt huấn luyện!người bạn ấy cũng trở về đơn vị của mình!vs cậu cũng dc điều về 1 vùng xa xôi công tác!cậu cảm thấy rất nhớ người bạn ấy!thế rồi khi về đơn vị mới!dưới cấp của cậu có 1 số chiến sỹ hok thik 1 người trong đội chỉ vì anh ta là người miền bắc!động long thương cậu hay nói chuyện giúp đỡ vs iu ái anh ta!ùi thỳ chuyện gì đến cũng đã đến!chàng trai nguời bắc đã chủ động rủ anh quan hệ!mọi chuyện vẫn như thế cho đến 1 ngày anh chàng người bắc đã nói chia tay vs anh ấy !anh ấy đau khổ cùng cực!anh ấy hỏi tôi!bệnh của anh ấy có nặng lắm hok?anh ấy phải làm bi h?anh ấy hok thể để cô người yêu mới của anh biết đc!tôi hỏi anh có yêu bạn gái của mình hok?anh khẳng định là có!tuổi đời vs những kinh nghiệm cuộc sống chưa đủ để giúp tôi có thể đưa ra 1 lời khuyên đúng đắn nhất cho trường hợp của anh!tôi chỉ biết khuyên anh hãy bình tĩnh!về nhà 1 time tĩnh dưỡng lấy lại cân bằng!anh là 1 chiến sỹ công an!tiếp thu tư tưởng mới!hơn nữa trải qua bao nhiu sự việc anh vẫn đứng vững dc!tôi tin vs bản lĩnh của mình anh sẽ sớm vượt qua dc chuyện này!tôi khuyên anh nên đi gặp bác sỹ tâm lí để có những kết lụân đúng đắn nhất!Đã lâu rồi ,từ sau khi nc vs anh tôi đã hok nhận dc thêm 1 ít tyn tức nào về anh!trong thâm tâm tôi rất mong anh sẽ sớm ổn định!anh sẽ nhận được hạnh phúc vì anh đã phải chịu quá nhìu đau thương,mất mát!cuộc đời anh quá nhìu gian truân!mỗi bước anh đi là 1 niềm đau hok dứt!cầu mong cho anh may mắn!callboy.longan!
linkmeo 1h 55’ ngày 11/10/2010!